Trong thanh nhạc, giọng giả thanh (falsetto) và giọng thật (chest voice, head voice) có sự khác biệt rõ rệt về cơ chế phát âm, âm sắc và cách sử dụng:
1. Giọng thật (True Voice)
  • Cơ chế phát âm: Khi hát bằng giọng thật, dây thanh đới rung toàn bộ, tạo ra âm thanh đầy đặn và mạnh mẽ.
  • Âm sắc: Giọng thật có âm lượng lớn, rõ ràng, có độ vang và sức nặng.
  • Phân loại:
  • Giọng ngực (Chest Voice): Âm thanh chắc, dày, mạnh mẽ, thường dùng ở quãng trầm và trung.
  • Giọng óc (Head Voice): Âm thanh nhẹ nhàng, vang xa, thường sử dụng ở quãng cao.
  • Ứng dụng: Được sử dụng trong hầu hết các thể loại âm nhạc, đặc biệt là nhạc cổ điển, pop, rock, opera.
2. Giọng giả thanh (Falsetto)
  • Cơ chế phát âm: Khi dùng giả thanh, chỉ một phần dây thanh đới rung, các mép dây thanh không khép hoàn toàn, tạo ra âm thanh nhẹ và hơi yếu hơn.
  • Âm sắc: Mỏng, nhẹ, bay bổng nhưng không có độ dày và lực như giọng thật.
  • Ứng dụng:
  • Dùng để tạo hiệu ứng mềm mại, bay bổng trong các đoạn nhạc cần sự nhẹ nhàng.
  • Thường được nam giới sử dụng để đạt những nốt cao vượt quá giới hạn giọng thật.
  • Xuất hiện nhiều trong nhạc pop, R&B, soul.
  • Tóm lại:
  • Giọng thật: Mạnh mẽ, đầy đặn, có sức nặng.
  • Giọng giả thanh: Nhẹ, mỏng, ít lực, dễ hát ở quãng cao nhưng không vang như giọng thật.

Xem thêm tin liên quan

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *